[REVIEW FILM] JOKER (2019) | Crime & Thriller | Một bộ phim phải đủ hiểu để xem trọn vẹn | Có spoil nhẹ
Joker vốn không nằm trong danh sách các phim mình sẽ coi, lại càng không thể liệt kê vào hàng phim chọn bất chợt để coi giải trí. Thế nhưng vì ảnh của Joker đã từng xuất hiện trong ký ức nên mình đã bỏ hơn 2h ra để xem thật chậm hết bộ phim này. Mình có ấn tượng khá sâu nên viết một chút cảm nhận của bản thân.
Phim có điểm IMDb rất cao - 8.4/10, mình từng nghe nói điểm IMDb mà trên 8 thì toàn phim hay thôi,nếu có sai thì mong nhận được góp ý. Nhận xét về mạch phim, diễn viên chắc nhiều lắm rồi mình không đề cập nhiều. Chủ yếu là mình tập trung vào cách gây dựng nhân vật của bộ phim.
Mình có thử search tên phim trên google thì có một web dịch tên phim ra tiếng Việt rất hay - "Cội nguồn của tội ác". Thay vì khó hiểu "Joker" là một gã hề thì tựa dịch như trên làm ta dễ hình dung ra phim đi theo hướng tại sao Joker trở nên độc ác, kẻ sát nhân không gớm tay. Phim đi rất từ từ, từng câu chuyện nhỏ, từng diễn biến nhỏ trong tâm lý của anh chàng Arthur. Nếu bạn theo dõi blog thì ngay bài viết trước mình có viết về anh chàng Jerry, cũng có diễn biến tương tự - nhưng Jerry là một anh chàng bình thường, không bị cả xã hội quay lưng như Arthur. Arthur không kiểm soát được cơn cười, phải chăm sóc người mẹ nằm liệt giường và có ước mơ trở thành diễn viên hài nổi tiếng. Nhưng thực tế luôn trêu ngươi, gã hề đứng cầm bảng bị đám thanh niên đánh bầm dập và bẻ vỡ bảng, sếp bắt đền, bạn bè hại mất việc, người mẹ bao năm là mẹ nuôi và là người bạo hành mình từ nhỏ đến nỗi gây ra căn bệnh như hiện tại, lại còn bị người mẹ thao túng tâm lý rằng ông là con của Thị trưởng.... tất cả xảy ra cùng một lúc như một tâm lốc xoáy cuốn Arthur vào tội ác. Chỉ khi thực hiện tội ác xong ông mới bắt đầu cảm thấy thăng hoa, tự tin hơn và diễn hài thuần thục hơn, mình nhận thấy nụ cười sau khi giết ba tên cạn bã chỗ tàu hỏa của Arthur đặc biệt đẹp, ông cười một cách tự nhiên chứ không phải vì căn bệnh phải cười. Có một số diễn biến không chiếu tới, cũng khá không hợp logic như mẹ con chị hàng xóm bị len lỏi vào trong hoang tưởng và suy nghĩ tiêu cực của ông ta, kết quả theo số đông đang hiểu là nhận kết đắng.. phân đoạn này mình không ủng hộ lắm, vì ít nhất bà mẹ không có làm gì quá đáng đến mức ấy. Nhưng nói đi phải nói lại, cũng có thể do hoang tưởng quá đẹp đẽ về bà mẹ một con ấy - cùng đi coi ông ta diễn hài độc thoại, cùng hẹn hò, cùng thăm mẹ ốm... nên lúc nhận ra, ông ta khó mà chấp nhận nên gây ra chuyện đó. Cho dù là vậy phân khúc này mình vẫn không ủng hộ chi tiết này. Dễ thấy nếu ông ta vẫn hoang tưởng thì bà mẹ như chiếc phao cứu sinh để ông ta cứu rỗi cái thiện, sự khát khao được sống của chính mình.. nhưng thực tế thì không một ai.
(Mình rất thích hình ảnh cầu thang của tàu điện ngầm, nó như thể hiện Joker đang từng từng bước không thể quay đầu)
Loading.....(Sự hỗn loạn sau cùng của bộ phim mình vẫn chưa hiểu rõ mục đích, khi nào mình nhận ra sẽ bổ sung thêm sau.)
Trong cuộc sống, công việc, gia đình... chúng ta đều có những câu chuyện khác nhau. Việc đón nhận với suy nghĩ tích cực hay tiêu cực đều có ý nghĩa của riêng nó, nhưng các bạn ơi, nếu xung quanh các bạn có ai có suy nghĩ tiêu cực hay xu hướng trầm cảm, đừng phán xét, đừng an ủi, đừng khuyên bảo... hãy ngồi xuống hoặc ôm nhau một cái nhé, nếu được hãy cùng nhau lắng nghe những câu chuyện của nhau.. đừng để mọi chuyện đi quá xa để chính người đó phải rơi vào lốc xoáy không ai kéo ra nhé.
Nhận xét
Đăng nhận xét